Cảm

Họ đang sống từng ngày sương gió
Quần quật nỗi lo cơm áo gạo tiền
Mỗi con người mỗi nỗi niềm riêng
Ăn nhanh, uống nhanh cái gì cũng vội
Không để ý bên kia là đồng nội
Đẹp tuyệt vời mà đã phóng lướt qua
Sao không dành một sát na hạnh phúc
Cho bản thân chỉ được mất gì đâu.
Hít một hơi thở thật sâu
Mùi hoa mùi lá mùi tất cả
Bỏ qua cái hối hả đấy thôi
Sương gió lạnh đầy bờ vai áo
Đâu phải đau, phải khổ, phải sầu
Mà đó là thước đo hạnh phúc
Được cảm, được giác, được nhắc, được yêu
Thở một hơi có ai bảo là nhiều
Hãy cứ thở với từng hơi hạnh phúc
Chúc mọi người hạnh phục được hơn tôi.