Bạn có đủ bền bỉ không

Câu hỏi tôi luôn đặt ra cho họ khi làm việc cùng tôi là : "Bạn có đủ bền bỉ không". Khoan nói đến tài năng, đến đam mê, sở thích, sự thông minh, trí tuệ xúc cảm gì cả. "Có đủ bền bỉ không?" Có đi được đường dài không, vấp ngã có đứng dậy được không? Gặp khó khăn có nản lòng không, có đè được cái cá nhân xuống để hướng tới lợi ích của cả tập thể không?

Khi người ta trẻ, người ta luôn thừa tự tin, thậm chí tự tin quá mức để khẳng định mình. Họ máu lửa, nhiệt tình, họ chiến đấu. Nhưng rồi qua thời gian, những thứ cuộc sống nhất, đời thường nhất bắt đầu bám lấy họ. Các ước mơ khát vọng cứ thế trôi xa dần. Họ sẽ phải nghĩ đến tiền, đến nhu cầu, họ sẽ mệt mỏi, họ sẽ bị các áp lực bủa vây, dồn nén. Có người không chịu nổi, phải buông tay, có người chịu đựng được, họ ở lại. Những người chọn ở lại, và chiến đấu, vượt qua được những gập ghềnh ấy là những người tôi luôn muốn làm việc cùng.

Tôi nhắc họ đừng nói đến những khó khăn mà họ phải trải qua, trong công việc, người ta không để ý, người ta cũng chẳng quan tâm. Họ chỉ nhìn vào kết quả. Cuộc đời vẫn luôn không công bằng. Và những vấn đề về cá nhân, chỉ có cá nhân mới là người giải quyết tốt nhất. Những người khác, có người vỗ vai bạn, an ủi, có người nói lời động viên nhưng rồi, họ cũng có những vấn đề của riêng họ và bạn sẽ ở lại một mình và phải đối mặt với nó. Với công việc, đừng nêu những khó khăn mà bạn phải trải qua để hoàn thành. Tôi học đã học được bài học đó, từ những người thày và những ông sếp khó tính của tôi:

"Đừng bao giờ đưa ra những lý do để bao biện, tao không quan tâm, Deadline của mày được đưa ra từ lâu rồi, và tao cần thành quả. Những việc khác, là chuyện riêng của mày phải giải quyết. Hoàn thành hay nghỉ việc. Mày chọn đi?"

Tôi viết cho họ, những người trẻ mới chập chững bập vào công việc, học tập cũng như cuộc đời và trong họ còn nhiều lửa nhiệt tình, cả những người dám từ bỏ nhiều cơ hội để theo đuổi đam mê. Chúc may mắn các bạn ạ. Người còn lại sau cùng, là người chiến thắng. Chúng ta sẽ ngã, sẽ đau đớn, sẽ để lại những vết sẹo, chúng ta cần thời gian và những bài học để sống và trưởng thành. Chúng ta tồn tại được vì những trải nghiệm đó. Hãy cứ bền bỉ chiến đấu. Can đảm lên!
P/s:
Từ ngữ can đảm (courage) có ý nghĩa rất thú vị. Nó bắt nguồn từ một từ gốc La-tinh cor, có nghĩa là “con tim”. thế nên sống can đảm có nghĩa sống bằng cả con tim. Và chỉ người yếu đuối luôn sống trong lo sợ, họ tạo sự an toàn giả tạo vây quanh chính mình. Vì lo sợ, họ đóng mọi cánh cửa - bằng ngôn từ, ý tưởng, giả thuyết, .v.v… - và họ giấu mình phía sau những cánh cửa bị đóng chặt này.

Con tim luôn sống cùng sự can đảm. Nó phải sống trong sự không an toàn; nó phải sống trong tình yêu, và sự tin cậy; nó phải dấn mình vào những điều chưa biết. Nó rời bỏ quá khứ và đón chào tương lai. Can đảm có nghĩa là dám đặt chân lên những con đường đầy nguy hiểm. Cuộc sống luôn có những bất trắc xảy ra và chỉ người nhút nhát mới luôn lo sợ về tương lai.